Người lãnh đạo thực sự là người biết định hướng bản thân và đội ngũ – Tôi Nhân – Giám đốc nội vụ Adoor

Gặp anh Nhân đúng lúc anh đang tất bật với núi công việc thường nhật, dẫu bận rộn là vậy nhưng anh vẫn niềm nở chào đón chúng tôi trong nụ cười thật hiền. Sau khi đã ổn định chỗ ngồi, anh bắt đầu câu chuyện bằng tâm thái của những hoài niệm:

Anh chia sẻ, với Adoor, tất cả kỷ niệm như một cuốn sách không trang cuối, mỗi ngày đi qua tích cóp lại thành miền ký ức trong anh, nhưng cái đáng nhớ nhất cho đến tận bây giờ, cái mà có thể coi là điểm khởi đầu trong cuốn sách dày cộm ấy là khoảnh khắc đầu tiên khi anh đến với Adoor.

Là một sinh viên Bách Khoa mới ra trường với bao nhiêu bỡ ngỡ, qua một số lời giới thiệu anh Nhân gặp được sếp Khoa. Dòng hồi ức chợt ùa về trong từng câu chữ, anh vẫn nhớ như in căn nhà nhỏ nơi hai người gặp nhau, từng hình ảnh sống động hiện lên trên khuôn mặt anh như mới ngày hôm qua. Anh kể: “Lúc ấy, tất cả những anh em theo sếp Khoa đã rời bỏ Adoor vì những áp lực cũng như nhu cầu về cuộc sống. Họ rút vốn và bắt đầu phân chia tài chính, anh Khoa chỉ giữ cho mình cái tên Cửa đẹp Adoor, còn lại mọi thứ liên quan đến máy móc, vật tư, cơ sở vật chất đều ra đi, để đổi lại thương hiệu mà anh coi đó là thứ quan trọng nhất với anh ở hiện tại”.

Sếp Khoa đang đi lại những bước đi đầu tiên, anh Nhân đến như một cái duyên chẳng thể ngờ, thế là hành trình mới của Adoor và chàng trai trẻ mới ra trường bắt đầu từ đây.

Nhưng bao nhiêu hi vọng, hào hứng về ngày đầu tiên đi làm bị thổi bay ngay khi anh đến cái gọi là trụ sở công ty. Nằm lọt thỏm ở 83 Tô Hiệu, nơi mà anh nghĩ mình sẽ gắn bó lâu dài ấy lại là không gian trống hoàn toàn, mọi thứ đều như mới theo đúng nghĩa trắng lẫn đen. Trong đầu anh bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực, anh tự hỏi liệu rằng bản thân có lựa chọn đúng, có nên tìm một con đường tốt hơn không?… Nhưng thiết nghĩ, mình đã nhận lời đi cùng sếp Khoa, nếu thất hứa thật là một điều tồi tệ đối với cả hai, cuối cùng anh chọn đối mặt với thử thách mới.

Công việc trong ngày đi làm đầu tiên của anh là đặt một bộ bàn ghế đàng hoàng cho văn phòng để tạo chỗ ngồi thoải mái cho anh em làm việc. Nhưng khó khăn tài chính không cho phép anh có thể hoàn thành nó một cách dễ dàng. Anh Nhân lắng đọng vài giây, anh bảo “Các em biết không, lúc ấy anh phải lùng sục khắp nơi, len lỏi trên con xe cọc cạch từ Bách Khoa cho đến những tiệm đồ cũ trên từng ngõ ngách thành phố”.

Sau khi tìm được một bộ bàn ghế có thể gọi là ổn, sắp xếp mọi thứ đã đâu vào đấy, anh bắt đầu làm các hệ khung cửa mẫu, nhưng đó cũng chỉ là những khung nhôm cũ dựng tạm ngoài mảnh sân nhỏ. Có hôm anh phải tất bật chạy đến từng xưởng để xin những mẫu nhôm đã sờn màu, tận dụng làm mặt cắt góc, có gì dùng nấy, mọi thứ còn rất đơn sơ.

Lúc Adoor bắt đầu đi vào hoạt động cũng chỉ có 3 người, anh Nhân cùng sếp Khoa trực tiếp bán hàng và một bạn cộng tác viên hỗ trợ thiết kế các bản vẽ. Cũng như bao sinh viên mới ra trường khác, mọi thứ đều mới mẻ và xa lạ với anh, đặc thù công việc đòi hỏi anh phải học lại từ đầu từ dự toán, bản vẽ, tư vấn,… Anh xúc động hồi lâu rồi tâm sự: “Tất cả so với bây giờ là một sự khác biệt rất lớn, lúc bắt đầu anh chưa nghĩ mình có thể đi xa cùng Adoor đến vậy đâu, anh cảm thấy đó là những khoảnh khắc thật quý giá”.

Với anh Nhân, những ngày đầu ấy không tạo ra bất kỳ cơ sở nào để anh có thể tin rằng anh cùng Adoor có thể đạt đến những thành công như hiện tại. Đó là những bước đi thấm đẫm mồ hôi, công sức và trả giá của tuổi trẻ, và anh coi đó chính là những trải nghiệm, điều đáng trân trọng và ghi nhớ cho đến mãi tận sau này. Anh kể: “Mình đi bằng niềm tin của bản thân, một niềm tin vững chắc. Anh Khoa có niềm tin, anh tin vào anh Khoa, tin vào con đường, người thầy mình đã chọn, đó chính là quyết định đúng đắn nhất mà anh không bao giờ hối hận”.

Nếu được hỏi lý do anh chọn theo sếp Khoa thì anh trả lời rằng: “Việc lựa chọn đi theo một người là khi anh Nhân nhận ra được người ấy có cái tầm và cái tâm hơn hẳn những người khác mà anh đã gặp. Sếp Khoa là người cho anh thấy được hướng phát triển mà anh cần, tầm nhìn xa, định hướng sản phẩm tốt và những bài học anh cần học hỏi”. Sau khi sát cánh cùng Adoor anh hiểu được rằng khi bản thân doanh nghiệp và người lãnh đạo có những bước đi rõ ràng và đúng đắn, nếu có khó khăn đó cũng chỉ là vấn đề liên quan đến giai đoạn, ai mà chẳng có những lần vấp ngã, nhưng đứng lên được hay không đó mới là vấn đề.

Trong quãng thời gian tại Adoor, anh Nhân đã thử va chạm ở nhiều vai trò khác nhau, cái anh nhận được là những trải nghiệm, định hướng con người, con đường phù hợp và một tư duy đúng đắn. Độ tuổi này anh cần sự trải nghiệm và định hướng, sẽ đến lúc những yếu tố nền tảng ấy giúp anh bứt phá cùng sự trưởng thành trong công việc.

Quản lý nào cũng gặp khó khăn, không có vị trí nào luôn suôn sẻ cả, nhưng hiện tại anh cảm thấy cái anh đang cần cải thiện nhất chính là khung năng lực cá nhân để bắt kịp tốc độ dịch chuyển của doanh nghiệp, đáp ứng những kỳ vọng lớn lao của nhà lãnh đạo. Đến với Adoor khi còn non trẻ trong tuổi nghề lẫn tuổi đời, chưa thực sự trải nghiệm nhiều và hiểu sâu sắc về một công việc, chính những tháng ngày làm việc với khung cửa, giúp anh học hỏi được nhiều điều.

Anh Nhân dõng dạc bảo: “Đã là công việc thì dĩ nhiên sẽ có khó khăn và áp lực, không có áp lực không phải là làm việc, khi áp lực không tồn tại, bạn chỉ đang cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, lúc ấy đừng bao giờ chờ mong thành công sẽ đến”.

Chính vì thế anh Nhân tự đặt cho mình mục tiêu mỗi ngày, không quan trọng anh là ai, không quan trọng anh đã làm gì, nhưng anh phải luôn tốt hơn anh của ngày hôm qua, nỗ lực không ngừng nghỉ trên chặng đường mà anh lựa chọn, để bản thân phát triển, công ty phát triển và những người xung quanh cũng dịch chuyển theo. Lãnh đạo thực ra mang tính cộng đồng rất lớn, anh phải luôn vươn lên, bản thân là đầu tàu. Một là phải đứng trước xông pha trận địa hoặc là ở phía sau đẩy mọi người lên, đó chính là người làm lãnh đạo.

Thật ra độ tuổi của anh còn khá trẻ so với khung tuổi lãnh đạo tại Adoor, nhưng đối với anh vấn đề tuổi tác không quá quan trọng, bởi mục đích cuối cùng của công việc là đạt được kết quả chứ không phải là những lời nói rỗng tuếch không giá trị. Đôi khi nó cũng có những ảnh hưởng nhất định trong công việc, nhưng cái đó là do bản thân mình chứ không phải do tuổi, nhiều người thường lầm tưởng hoặc đổ lỗi cho nó. Anh hầu như làm việc với người lớn hơn anh rất nhiều trong suốt 3 năm qua, anh nhận thức được tuy bản thân nhỏ hơn rất nhiều người nhưng anh có những trải nghiệm lớn mà bản thân họ không có. Anh bảo “Mình phải có độ chuẩn nhất định, lời nói đúng đắn, chứng minh bằng hành động, để khi người khác nghe, nhìn thấy phải thực sự nể phục”.

Anh muốn gửi đến tất cả các bạn trẻ ngoài kia cũng như những bạn đang gắn bó tại Adoor rằng: “Các bạn nên nỗ lực hết sức có thể, vì trên đời này, chỉ một giây trôi qua mọi thứ đều đã thay đổi. Bản thân chúng ta là những người trẻ, là người tạo ra những cái mới, sử dụng và vận dụng chúng, thời đại 4.0 rồi, mình có lợi thế hơn rất nhiều người cũ, hãy làm việc thật xứng đáng với những gì đang có ở hiện tại. Đừng để cuộc đời bạn trôi qua một cách vô nghĩa, hãy sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại bằng tất cả nhiệt huyết của trái tim mình”.

Cám ơn anh Nhân đã dành ra chút thời gian quý báu của mình để chia sẻ những câu chuyện, lời khuyên thật hữu ích. Mong rằng trên con đường phía trước anh sẽ không ngừng gặt hái được nhiều thành công và hoàn thành những dự định mà anh đặt ra cho bản thân mình.

Hãy cùng xem những hình ảnh về người lãnh đạo trẻ tuổi tại Cửa đẹp Adoor:

Bình chọn 5 sao cho bài viết
[Total: 0 Average: 0]